Lão giả áo xám mỉm cười nói: “Long tiền bối cũng thật là, ông ta lột xác mà để cho những hài tử này đến gãi ngứa cho mình, trong bốn vị tiền bối thì đoán chừng cũng chỉ có ông ta có thể đề ra cái chủ ý này!”
Lão giả mặc áo lam cười ha ha nói:
“Chủ ý này cũng rất tốt! Nếu là vài thập niên trước thì lấy cá tính của Long tiền bối mà khi lột xác xong là vảy rồng và da rồng đoán chừng đều sẽ trực tiếp bị hoả táng, nhưng tại sao hiện tại ông ấy lại có thể đem cho những đứa trẻ này chứ? Cũng là do những năm này theo thời đại phát triển, trào lưu và tư tưởng của Hồn thú cũng đã dần dần thay đổi. Mà Long tiền bối có tư tưởng cũng đã cởi mở hơn rất nhiều, ông ất cho rằng một thân vảy rồng và da với rồng râu của mình lột đi cũng không có tác dụng lớn gì, nhưng lại có thể thuận tiện giúp cho hồn sủng của Long tộc tiến hóa một chút, vậy cớ sao mà không làm?”
“Chỉ là nếu như trực tiếp lộ ra việc không làm mà đòi có ăn thì đối hồn sủng và bọn nhỏ kia về sau sẽ không phải là chuyện tốt lành gì. Lợi dụng phúc thú giáng lâm cũng có thể khảo nghiệm một chút những đứa nhỏ này rất tốt!”
Lão giả áo lam vuốt râu cười cười.
Lão giả áo xám gật đầu và nhìn đồng hồ nói: “Cũng đúng! Đây là châu Tây Nhạc à? Tựa như là thành phố Thiên Tâm thì phải?”
Một vị Khế Hồn Sư cao cấp đứng bên cạnh trả lời: “Đúng vậy thưa Mặc lão! Hẳn là một trong mấy thành phố cuối cùng rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT