Khổng sư huynh nhìn về phía Vương Triệt và vừa cười vừa nói: “Cậu là học đệ năm nhất à? Rất tốt. Lúc tôi còn ở đại học năm nhất và tham gia Tiết Đông Nông thì cũng còn không có loại canh Bát Trân Bảo tốt đến thế. Các học đệ phía sau càng ngày càng được hưởng phúc tốt hơn đấy.”
Giáo sư Vân đang đứng sau gian hàng trưng bày nói cực kì đôn hậu: “Vương Triệt, em cũng thử một chút đi. Em đã tới học viện Lâm Hải hơn ba tháng rồi mà.”
Vương Triệt đi tới và liếc nhìn tô canh Bát Trân Bảo.
Vương Triệt thầm nghĩ: Quả là đồ tốt! Tài liệu bên trong này chỉ sợ là cực kì trân quý đối với học sinh. Đương nhiên nhất định cũng không tính là gì so với cấp bậc như giáo sư Vân.
Giáo sư Vân vẫn như cũ tự múc một bát canh Bát Trân Bảo cho Vương Triệt.
Khổng sư huynh không khỏi cười nói: “Giáo sư Vân, thầy cũng quá làm khó các họ đệ rồi đó! Học đệ năm nhất đại học làm sao có thể uống nhiều như vậy được?”
Thẩm Minh Loan cũng không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT