Vương Triệt đi trở về khu vực chờ đợi, anh nhìn đồng hồ đã là giữa trưa.
Buổi chiều anh còn có một trận.
Vương Triệt nói: “Chúng ta đi ăn một bữa cơm trước đã.”
Đúng lúc này, một vị tuyển thủ trong khu vực chờ đợi lập tức chạy tới hỏi: “Chờ một chút, đại lão! Tại sao con Lục Mao Trùng của anh có lực công kích mạnh như vậy?”
Vương Triệt nhìn anh ta một chút, rồi thuận miệng nói: “Tam Giác Nham là hồn sủng do ba khối đá sát nhập tạo thành, mười phần đặc biệt. Tại giai đoạn ấu sinh, lực phòng ngự của nó xác thực rất mạnh, nhưng cũng không phải là không có nhược điểm. Chỉ cần va chạm vào vị trí trung tâm của nó, để cho ba khối đá nứt ra khe hở, như vậy nó liền mất đi trọng tâm, cho nên nó sẽ rất dễ dàng bị đụng bay.”
“Chờ đến khi Tam Giác Nham đạt tới sáu mươi năm tu vi hồn lực, và tiến hóa đến Tam Giác Cương Nham, khi đó loại khuyết điểm này mới có thể biến mất.”
Vị tuyển thủ này lẩm bẩm suy tư, sau đó trên mặt anh ta hiện lên vẻ vui mừng, rồi có chút hưng phấn nói: “Thì ra là vậy! Trên sách cũng không hề nói đến! Đa tạ đại lão, trận tiếp theo của tôi cũng vừa vặn là một vị đối thủ có hồn sủng là Tam Giác Nham.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT