Vương Triệt cười nóii: “Em cũng không thể để cho những con Qua Độc Oa kia tự đưa tới nên phải tự tay lấy thôi ạ! Còn chủ ý kia đúng là em nói ra vì bọn họ muốn lấy lại danh dự, và em chỉ thuận tiện nói cho bọn họ một ý kiến. Thầy Nham Sơn cảm thấy em làm sai sao?”
Ánh mắt Thầy Nham Sơn khá thưởng thức mà nhìn xem Vương Triệt, nói: “Không sai gì! Trong ấn tượng của rất nhiều Khế Hồn Sư, Nông Hồn Sư chúng ta đều là những người khá dễ bắt nạt. Cho nên nếu như chúng ta càng sợ việc gì thì gười ta càng làm như thế. Trước kia, khi Hiệu trưởng Cố đảm nhiệm chức hiệu trưởng, sau khi đại học Lâm Hải tiến đến nửa học kỳ một thì mới có hoạt động ngoại khóa, sau đó Hiệu trưởng Cố cảm thấy hoạt động ngoại khóa này rất là quan trọng, nên khai giảng xong ông ấy liền đã quyết định tổ chức. Nhưng mà các bạn kia chưa chắc sẽ thành công.”
Vương Triệt nói:
“Vậy cũng khó nói! Em cảm thấy đại khái các bạn ấy sẽ thành công. Đám người Nam Ca kia nhìn như cẩn thận nhưng trên thực tế cũng không có để các bạn học này vào mắt. Lấy trí tuệ của bọn họ thì rất khó ngờ tới tân sinh viên năm nhất như các bạn Vân Phi Mặc lại dám đến tính toán bọn họ.”
“Hơn nữa còn lấy phương thức giống nhau nên bọn họ sẽ không ngờ tới. Vậy rất có khả năng sẽ thành công. Cho dù thực lực bọn họ vượt xa các bạn Vân Phi Mặc.”
“Mà bọn họ cũng không phải là Khế Hồn Sư cáo già có thâm niên nghề nghiệp, nhiều lắm chỉ là sinh viên nhiều hơn một hai năm kinh nghiệm so với các bạn Vân Phi Mặc mà thôi.”
Nghe Vương Triệt nói vậy thầy Nham Sơn không khỏi chững lại mấy giây, hình như ông ấy cảm thấy cũng thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT