Thẩm Minh Loan đứng một bên dọn dẹp, sau khi thu dọn xong thì Điền Tiểu Vũ cười cười đi tới, hỏi: “Chị Loan, thế nào rồi? Em vừa mới nghe được một chút! Chị cảm thấy cậu ấy rất lợi hại đúng không?”
Thẩm Minh Loan gật đầu, nói:
“Trình độ quá cao! Thật sự chị có cảm giác cậu ấy không phải đến đây để học tập, mà là đến đây để dạy học! Tân sinh viên bây cũng quá giỏi đi! Biểu hiện của một số bạn cũng không tệ!”
“Thật khó tưởng tượng, một tân sinh viên vừa có thiên phú bồi dưỡng hồn sủng và thiên phú chiến đấu mạnh mẽ, mà trình độ nông nghiệp cũng cực cao như thế. Tuy nhiên khi dựa vào thực lực từ con Lục Mao Trùng của cậu ấy, thì chị cảm giác cũng không phải là không thể chấp nhận được.”
Trong mắt Điền Tiểu Vũ tràn ngập sự tò mò, nói: “Thật ra em càng thêm tò mò khi lát nữa cậu ấy sẽ tung ra bài thu hoạch gì. Lấy trình độ nông nghiệp của cậu ấy thì việc bồi dưỡng hồn thực cũng không phải là không thể.”
Thẩm Minh Loan suy nghĩ, nói: “Khó mà nói được, vì việc trồng trọt cần đến rất nhiều kiến thức thực tiễn thì mới có thể nhập môn. Một khi bắt đầu bồi dưỡng hồn thực thì đều cần phải chăm sóc tỉ mĩ, và còn cần thêm thổ nhưỡng đặc biệt, mà lớp mười hai không có nhiều thời gian để tiếp xúc với mấy việc như này.”
“Tri thức tích lũy của cậu ấy cực kỳ phong phú, hẳn là đã thấy qua rất nhiều thứ liên quan tới ngành nông nghiệp trên thư tịch. Về mặt chế biến và luyện chế dược phẩm thì cậu ấy thật sự có sự linh cảm và ý tưởng của một thiên tài. Cậu ấy khiến cho chị cực kỳ hâm mộ, Giáo sư Vân vẫn luôn khen chị là thiên tài, ông ấy nói rằng chị cần lĩnh ngộ và suy nghĩ nhiều thêm là được, nhưng chị lại cảm thấy mình rất đần.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT