Vương Triệt lên tiếng chào hỏi, hàn huyên vài câu cùng mấy người bọn họ: “Mấy người các vị cũng tới báo danh à?”
Lục Mao Trùng một đường tránh né ánh mắt của Trần Phi, lấy thân thể Vương Triệt làm trung tâm để nhích nhích lại gần.
Nhưng mỗi lần xê dịch ra một khoảng cách, thì Trần Phi cũng đi qua hai bước, và anh ta còn dùng một loại ánh mắt nghiên cứu mà nhìn chằm chằm vào nó.
Lục Mao Trùng: “…”
Lục Mao Trùng đầu đầy mồ hôi: vị nhân loại này thật là phiền!
Rốt cục khi Vương Triệt với ba người hàn huyên một hồi và chia tay về sau, Lục Mao Trùng mới như trút được gánh nặng mà nhẹ nhàng thở ra.
Lục Mao Trùng: “Ti ngô…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT