Bà lão khẽ nhúc nhích đầu ngón tay, hơi vuốt ve mấy lần trên thân Cô Minh Điểu, sau đó bà ấy muốn cho nó bay về trời, để nó bay theo những con hồn sủng hệ Thiên Không kia.
Bà lão nói: “Đi thôi.”
“Cục cô cô cô!”
Con Cô Minh Điểu liền vỗ nhẹ đôi cánh rồi bay ra bên ngoài.
Bà lão vẫn đứng bên cửa sổ nhìn theo nó và nhẹ nhàng lắc đầu…

Khi khoảng cách với rừng Phù Không càng ngày càng gần, Vương Triệt phát hiện số lượng hồn sủng cũng càng ngày càng ít.
Nhưng có một điều thú vị chính là, Vương Triệt đã biết tại sao khu rừng này lại được gọi là Phù Không.
Bởi vì từ đằng xa nhìn lại, khu rừng này phảng phất như một tòa đảo nhỏ đang phiêu phù giữa không trung.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play