Lục Mao Trùng nhìn Trần Phi một chút, rồi lại nhìn hai cô gái kia một chút, sau đó nó lập tức gật gật cái đầu với hai cô gái.
Vì nó không muốn bị người khác quan sát.
Vương Triệt cười nói: “Tôi độc lai độc vãng đã quen, nên sẽ không thích hợp đồng hành với người khác, sợ là sẽ chậm trễ các bạn.”
Bạch U U cười hì hì nói: “Không có chuyện gì đâu, tôi không ngại.”
Vương Triệt nghiêm mặt nói: “Nhưng tôi để ý! Vùng dã ngoại này nguy hiểm như vậy, nên Lục Mao Trùng sẽ kéo các bạn lui lại. Tôi chỉ muốn mang đứa bé này ra ngoài du lịch khám phá một phen mà thôi. Cho nên tôi không muốn làm chậm trễ các bạn thám hiểm. Về phần quán quân của Khải Minh cúp, chỉ đơn thuần là may mắn.”
Nói xong, Vương Triệt liền không cho bọn họ có cơ hội nói chuyện, mà anh lập tức phất phất tay.
Sau đó anh đeo lên ba lô, và mang theo Lục Mao Trùng đạp lên bãi cỏ xanh um tùm, hướng về phía trước mà tiến đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play