Mà Bạch Linh đi theo phía sau hắn cũng ngây người ra. Sao người này có thể làm như vậy được, rõ ràng khoảng cách của họ rất xa, vậy mà hắn lại giống như là có mắt thấu thị, có thể dễ dàng phát hiện rồi xử lý những con quái vật đó.
Quan trọng là hắn giống như có thù có oán với đám quái vật đó vậy. Rõ ràng có một vài con quái vật đã sắp chạy thoát, hắn còn bám riết không ta đuổi theo rồi giết chết chúng. Tận đến khi băm quái vật thành tám khối xong hắn mới chịu thu tay lại. Chẳng lẽ những con quái vật này đã giết chết cả nhà hắn?
Nàng làm sao biết được, đối với những người khác mà nói, họ lười đuổi theo giết chết một ít quái vật đã chạy trốn. Nhưng đối với Tô An Lâm mà nói, những con quái vật này toàn là giá trị kinh nghiệm biết di động. Chân muỗi nhỏ cũng là thịt, cho nên Tô An Lâm đương nhiên muốn giết nhiều thêm một ít
"Đã sắp đến buổi tối rồi, hay là chúng ta đi đến chỗ tối hôm qua ta với bằng gỗ cắm trại đi?"
Bạch Linh đề nghị.
Đối với nàng mà nói, đi đến chỗ cắm trại tối hôm qua đương nhiên là rất tốt, nhỡ đâu các bằng hữu của nàng cũng ở chỗ đó, vậy thì nàng có thể hội họp cùng với bằng hữu của mình.
Tô An Lâm hơi suy nghĩ một chút liền đồng ý, hắn không phải là thần cho nên cũng cần phải nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT