“Nghe thấy chưa, Tống Kỳ Lân, bây giờ ngươi rời khỏi đây, ta sẽ không nói gì trước mặt Cầm tiên tử, nếu không đừng trách ta không niệm tình cũ!”
Chuyện đến nước này, Chu Hải Đường cũng từ bỏ mối quan hệ với Tống Kỳ Lân. Ngược lại nàng cảm thấy Tôn Húc mới là tình yêu đích thực của mình. Nói xong, Chu Hải Đường đến bên cạnh Tôn Húc, đỡ Tôn Húc dậy.
“Được, Tôn gia, ta chờ các ngươi, nhất định phải giải thích rõ ràng với Tống gia ta, nếu không không chết không thôi!”
Thốt lên lời độc ác xong, Tống Kỳ Lân rời khỏi đây. Ai ngờ Tống Kỳ Lân vừa trở về đã nhận được tin mấy chỗ của hắn đều bị tra xét. Nào là sòng bạc, thanh lâu, thậm chí ngay cả quán trà bình thường cũng bị niêm phong. Lý do là lá trà bên trong nổi mốc, buôn bán sản phẩm quá hạn nên bị niêm phong. Đây đâu phải niêm phong, rõ ràng là cố ý ngáng chân mà. Những người có địa vị cao nhà Tống Kỳ Lân lập tức mở họp. Tống Kỳ Lân ngồi bên cạnh cha mình, trước mặt là ba mươi người có địa vị cao của Tống gia, ai nấy đều nhìn Tống Kỳ Lân với vẻ mặt quái lạ. Vốn dĩ là cục diện tốt đẹp, cưới thê tử là ti trưởng đại nhân, sau này còn có Cầm tiên tử nâng đỡ phía sau, Tống gia bọn họ thắng chắc thành chủ. Nhưng giờ thì hay rồi, Chu Hải Đường bị tiểu tử Tôn Húc đào đi mất. Giờ đây chẳng những không còn Cầm tiên tử chống đỡ sau lưng, ngược lại còn bị nhắm vào. Điều này khiến nhóm người địa vị cao của Tống gia tức muốn hộc máu.
“Kỳ Lân à, Đệ Ngũ Thành An cố ý nói mấy lời đó trước mặt mọi người, mục đích là để ngươi phẫn nộ, ngươi nên nhẫn nhịn chứ.”
“Đúng vậy, từ xưa đến nay, hôn nhân hào môn thế gia đều không phải trò chơi trẻ con, tất cả đều vì lợi ích gia tộc, ngươi không nên manh động.”
“Nếu là ta khi đó nhất định phải giữ lại đường lui.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play