Tống Đạt Thư quả thật đã đoán đúng rồi. Mấy ngày hôm trước, quân đội trong tay Tô An Lâm dù xét về cự mã thương hay là sắt tật lê đều không đủ. Cho nên đối mặt với đại quân của Lập Kỳ, chỉ có thể lựa chọn trốn tránh.
Dưới tình huống như vậy, nếu như quân đội của Lập Kỳ đánh bừa lên, họ sẽ bị vây nhốt ở trên núi, cực dễ bị tan đàn xẻ nghé. Đương nhiên, bên phía Lập Kỳ cũng sẽ gặp phải tổn thất lớn. Đây cũng là nguyên nhân tại sao họ không dùng chiêu này, đối với họ mà nói, quân đội của Lập Kỳ chiếm ưu thế lớn hơn, không đáng phải đánh bừa.
"Quân sư, ngày ấy, ta nhớ rõ chính ngươi đã đề nghị không cần tiến công?"
Một tên bộ hạ lạnh lùng nói.
"Đúng vậy, ngày hôm ấy ta cũng đã nói là tiến công đi, ngươi còn ngăn cản nói không cần."
"Hừ, thật là, ta đã nói rồi, nên đánh thì cứ đánh thôi."
Tống Đạt Thư bị một đám người chỉ trích, cũng không dám phát giận, dù sao hắn cũng là người ngoại lai, cho dù có làm ra thành tích thì vẫn cứ bị người ở đây khinh thường như cũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play