Trên người Tô An Lâm cũng dâng lên luồng khí, bộc phát cảnh giới nội khí, chẳng hề sợ hãi Phương Trọng.
“Ta từng hứa với Như Huyên sẽ không gây chuyện trong nhà nàng, chờ ngươi ra ngoài cứ đợi đó cho ta. Trừ khi ngươi rời đi từ cửa sau, hahaha…”
Phương Trọng có không ít binh sĩ ở bên ngoài, chờ Tô An Lâm ra ngoài, đám binh sĩ kia sẽ đồng loạt ra tay. Bang phái lợi hại đến mấy thì đã sao? Làm sao có thể chống đối với cơ quan triều đình được? Cho nên lúc này không ít người nhìn Tô An Lâm với ánh mắt như nhìn người chết. Tô An Lâm mỉm cười:
“Nếu ngươi ra tay với ta, ngươi cứ yên tâm, ngươi sẽ chết đầu tiên.”
Luồng khí của Tô An Lâm lập tức khóa chặt Phương Trọng. Quả thật trên người Phương Trọng có sát khí. Đây là sát khí ngưng tụ do đã giết quá nhiều người. Nhưng chỉ có sát khí thôi cũng vô dụng, còn cần phải có thực lực nữa. Trong ánh mắt của Tô An Lâm, thanh máu của Phương Trọng chỉ có 200 thôi. Tuy cũng bước vào cảnh giới nội khí nhưng nói thật có lẽ thực lực của hắn còn chẳng bằng Mã Minh Sơn. Thực lực thế này làm sao đấu với hắn được?
“Chết đầu tiên!”
Phương Trọng nhận ra Tô An Lâm đang uy hiếp hắn, lập tức bùng lên lửa giận. Nhiều năm rồi chẳng ai dám đứng trước mặt uy hiếp hắn như vậy. Hắn vừa định ra tay, đột nhiên cảm nhận được một hơi thở khác biệt bao phủ toàn thân hắn. Nhất là phần cổ, dường như có một thanh dao găm đang đâm vào động mạch của hắn. Điều này khiến ánh mắt hắn nghiêm nghị, không dám nhúc nhích, càng không dám nói năng lung tung. Cuối cùng hắn trông thấy Tô An Lâm bật cười, đột nhiên đến gần thấp giọng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT