Nhưng Diêu Trọng Hòa xưa nay vốn chẳng có mối quan hệ thân thiết gì với Hậu cung. Nếu giờ tự nhiên đến tìm, vừa khiến người ta nghi ngờ, lại dễ bị cho là quá nịnh nọt lấy lòng.
Theo ông hiểu, Hoàng hậu là người điềm tĩnh, không phải kiểu dễ xiêu lòng vì những hành động lỗ mãng, càng không thích ai cứ tâng bốc, nịnh nọt quá mức. Cho nên, nếu muốn chuyện này diễn ra suôn sẻ, ông không thể tự mình ra mặt được.
Đang suy nghĩ, Diêu Trọng Hòa chợt nhớ đến tình hình trong cung hiện giờ: chỉ vì có Thục phi mà mối quan hệ giữa Hoàng đế và Hoàng hậu nhiều năm nay lạnh nhạt.
Hoàng hậu ghen vì Thục phi được sủng ái, lại mang nỗi buồn tủi vì bị Hoàng đế không quan tâm suốt bao nhiêu năm. Nếu giờ chuyện này do chính Hoàng đế đứng ra nhắc đến, có lẽ Hoàng hậu sẽ cảm động vì sự quan tâm hiếm hoi ấy, và từ đó cũng nhìn cha con ông với con mắt khác hơn một chút.
Sau một hồi suy nghĩ, Diêu Trọng Hòa nói: “Con cứ ở lại đây chờ cha, cha sẽ vào gặp Hoàng Thượng trước.”
Diêu Phẩm Nghiên hơi đảo mắt, sau đó mỉm cười đồng ý. Việc này nếu có thể để Hoàng Thượng đích thân biết đến, thì tất nhiên là càng tốt.
Nàng ta nói: “Vậy con chờ tin tốt từ phụ thân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play