"Chị A Niệm, chị đã nói với anh Trạch về chuyện này chưa?"
Hứa Niệm tay giặt quần áo tạm dừng một chút, đầu rũ xuống thần sắc không rõ, qua hồi lâu mới nhẹ giọng nói: "Nhà anh ấy có ba anh em. Hồi đó cả nhà cung cho một mình anh ấy đọc sách. Anh Trạch rất nghe lời mẹ và các anh trai.”
Nghe đến đây, Cố Khanh Khanh gần như hiểu ra toàn bộ câu chuyện.
Tiền trợ cấp của Triệu Trạch đã được gửi về, nhưng mẹ của anh ấy đã chế trụ giữ hết, cảm thấy năm đó cả nhà cung cấp nuôi dưỡng nên giờ anh ấy mới có thể đến bộ đội, còn tiền và phiếu hẳn là phân cho hai anh trai rồi.
Cố Khanh Khanh chưa bao giờ tiếp xúc với loại chuyện này, cũng không biết phải làm thế nào để giúp chị ấy, thấy bàn tay đỏ bừng vì chị ấy cọ mạnh, cô nhỏ giọng: "Chị A Niệm, nếu không, chị nói cho anh Triệu toàn bộ tình huống trong nhà đi."
Hứa Niệm lắc đầu: "Thôi quên đi."
Cố Khanh Khanh cùng chị ấy hàn huyên một lát rồi lại đi sang chỗ Tôn Thục Phân xoay vài vòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT