Thời gia những người khác đều đã đi làm đồng cả rồi, chỉ có mỗi Thời Như Sương và Cao Hải Nguyệt ngồi trong bóng râm trong sân.
“Cái áo này may đẹp quá, sờ vào cũng mềm mại." Cao Hải Nguyệt cầm lấy bộ quần áo mà Trương Thúy Phân may cho đứa con nhỏ trong bụng, nhìn đi nhìn lại, nghĩ đến đứa trẻ sắp chào đời, lòng tràn đầy niềm vui.
“Em không chê là từ quần áo cũ sửa lại là được." Thời Như Sương cầm cây quạt phẩy phẩy, híp mắt cười: "Mẹ chồng chị tay nghề khéo lắm, Khanh Khanh còn bé quậy thật sự, lên núi đào trứng chim, ra ngoài ruộng bắt cá chạch, ra bờ sông bắt cua, không có mâm nào không có mặt con bé, trở về quần áo lỗ lỗ không thôi."
Nhớ lại chuyện này, Thời Như Sương không nhịn được cười: "Lúc đó, phiếu vải đều dùng hết may quần áo cho con bé, cũng chẳng kiếm ra được vải mới, mẹ chồng chị liền từ quần áo cũ cắt ra từng con thỏ nhỏ vá vào."
"Mặc dù là từ nhỏ cũng là mụn vá chồng mụn vá chéo lớn lên, mà được cái mụn vá đẹp nha, đứa nhỏ này còn đi khoe khoang khắp nơi."
Cao Hải Nguyệt cũng cười, ngón tay không ngừng vuốt ve quần áo nhỏ trên tay, ánh mắt ôn nhu: "Vâng, trẻ con mà chính là tâm tính như vậy. Mà mẹ chồng chị thật tốt, mỗi năm thu lương xong còn mang sang tiếp tế."
Ngay cả khi Thời Như Sương không về thì Cố gia cũng có người khác đưa lương sang, năm nay đã đưa hai lần rồi, có khi ăn tết còn mang thêm một lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play