Trương Vũ Tình không nhịn được cười trước bóng lưng hớn hở của cô cháu gái biến mất ở cổng sân. Cô lại đem đậu nành đã ngâm đến chỗ cối đá, hỏi Thời Như Sương: "Chị dâu, cô bé nhà họ Triệu kia có bằng tuổi Khanh Khanh của chúng ta không?"
Thời Như Sương đứng sang một bên, không ngăn cản Cố Viện Triều đẩy cối xay: "Em là muốn ..."
Cô đưa mắt nhìn cháu trai."
“Đúng vậy.” Trương Vũ Tình nắm tay chị dâu đi qua một bên, nhường lại chỗ cho đám nam nhân: “Viện Triều năm nay đã 20 tuổi, cũng không lớn hơn Tiểu Ngư là bao nhiêu. Triệu gia cũng ta đều hiểu tận gốc rễ, chính là Tiền Quế Hoa, miệng rộng quá."
Nói đến đây, Trương Vũ Tình buồn rầu: "Nếu thực sự làm thông gia với nhà này, còn không chừng Cố gia trong đất có bao nhiêu trùng đều giũ ra hết."
Thời Như Sương buồn cười, ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời thiêu đốt, cô kéo Trương Vũ Tình ngồi dưới mái hiện: "Chuyện này phải suy xét kỹ càng, chị Triệu là người không tồi, kém ở cái miệng không giấu được việc. Liên Tâm gần đây cũng thu xếp cho A Hùng tìm vợ, hai em thương thảo một chút."
"Được ạ, em thấy con gái thôn Đại Truân Tử chúng ta tốt, cả thôn cách vách Đại Câu Tử cũng được, chị dâu em nói thật, em cảm thấy tướng mạo thanh tú làm người thành thật lương thiện là được." Trương Vũ Tình cảm thấy điều kiện nhà mình không tồi, chồng làm việc ở tiệm cơm quốc doanh, cô cũng là công nhân, ngày nào đó về hưu, nhường công tác lại cho con dâu, một tháng cũng 20 đồng tiền."
Cô tuyệt đối không kén chọn con dâu. Bộ dạng không khuyết điểm, tính tình ổn là được.
"Đừng lo lắng, A Bảo chú em nhà chúng ta còn chưa có vợ đâu."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play