Lục Vân Dao sắc mặt vẫn như cũ kìm nén đến đỏ bừng, nàng không nói, mắt trợn trắng, nhưng trong ánh mắt rõ ràng lộ rõ vẻ châm chọc: "Ngươi cũng quá đề cao ta đi? Cho dù đối phương chỉ có thể phát huy ra thực lực hóa hư sơ kỳ, ta cũng đánh không lại người ta nha!"
Thu Diệc Thường ngượng ngùng cười một tiếng, bất đắc dĩ thở hắt ra, nhưng một lát sau, hắn lại đoan trang nghiêm túc, mở miệng nói: "Lời tuy nói như vậy, nhưng ngươi cũng không thể tự coi thường mình như thế a!"
Nói đến đây, Thu Diệc Thường còn hăng say, hắn càng nói càng lớn tiếng, giọng điệu nói chuyện cũng trong lúc lơ đãng thể hiện ra một chút dõng dạc, "Làm người vẫn là nên có chút mộng tưởng! Phàm sự tình luôn có vạn nhất! Hết thảy đều có khả năng! Ngươi nghĩ xem, vạn nhất ngươi thành công thì sao?"
Vừa nghĩ tới Cừu Thọ kia, cái tên vương bát đản kia có khả năng sẽ bị Lục Vân Dao đánh cho đến cặn cũng không còn, Thu Diệc Thường liền khó có thể kiềm chế nội tâm hưng phấn của mình, hắn đầy mặt kích động xoa xoa tay, giật dây Lục Vân Dao, càng lúc càng thêm hăng hái.
Nhưng Lục Vân Dao không đáp lời, chỉ lặng lẽ quan sát đạo thần hồn đang hưng phấn trong bức tranh kia, một hồi lâu sau, vẫn là Thu Diệc Thường ra vẻ thẹn thùng che mặt hỏi lại: "Ngươi nhìn ta làm cái gì nha? Chẳng lẽ thấy ta đẹp sao?"
Chợt nhìn thấy hình ảnh này, Lục Vân Dao lập tức cảm thấy trong lòng có loại xúc động buồn nôn, "Ngọa Tào", tuổi tác đã lớn như thế, mà còn học theo người ta bán rẻ tiếng cười? Có biết xấu hổ hay không?
Đợi nàng bình phục tâm tình của mình, nàng mới híp mắt, thanh âm nhàn nhạt, nhưng lại hàm chứa lạnh lẽo: "Ngươi cố gắng giật dây ta đi chịu chết như vậy, có phải hay không có âm mưu gì?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play