Người nọ sau đó rốt cuộc dừng bước chân, hắn đứng thẳng tắp, khuôn mặt luôn giữ nụ cười ôn hòa, nhưng nụ cười kia quá giả tạo, trong mắt chỉ có sự lạnh lẽo, hoàn toàn không cảm nhận được bất kỳ hơi ấm nào.
"Thoáng chớp mắt, lại hai mươi năm trôi qua. Hai mươi năm qua, ta tự hỏi đã đối với ngươi móc tim móc phổi, nhưng bây giờ ngươi báo đáp ta thế nào? Hả?" Âm thanh ôn hòa vang lên, tốc độ nói không nhanh không chậm, nhưng lại khiến người ta cảm thấy có chút sởn tóc gáy.
Bỗng nhiên, sắc mặt người nọ đột nhiên biến đổi, mang đến một loại cảm giác điên cuồng, hắn cắn răng, từng chữ nói ra: "Cánh cứng cáp rồi? Muốn cùng ta phân rõ quan hệ? Thu Diệc Ảnh, ta cho ngươi biết, ngươi đừng hòng nghĩ tới! Ngươi sớm nên biết, ngươi chính là vì ta mà sinh!"
Đang nói, vẻ dữ tợn trên khuôn mặt người nọ bỗng nhiên nhanh chóng thu lại, nụ cười ôn hòa một lần nữa hiện trên khuôn mặt trắng nõn kia, âm thanh vẫn ôn hòa như cũ: "Ngươi có biết vì sao ngươi tên là Thu Diệc Ảnh không?"
Hắn dừng một chút, bỗng nhiên châm chọc cười một tiếng, "Bởi vì ngươi chú định chỉ là một cái bóng mà thôi!"
"Mà cái bóng, sinh ra là thuộc về bóng tối! Cho nên, ngươi dựa vào cái gì mà vọng tưởng tự do và ánh sáng hả? Hả? Ai cho ngươi dũng khí?"
Người này nói xong, trong mắt rốt cuộc thoáng hiện vẻ đắc ý cùng châm chọc, hắn thở dài một hơi, cười lạnh một tiếng rồi cất bước đi ra ngoài, thong thả tự đắc rời khỏi từ đường, chỉ để lại một người ngồi yên trên mặt đất không nhúc nhích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play