Đang đắm chìm trong vẻ đẹp mỹ miều của tiên nữ tỷ tỷ, Tường Vân rốt cuộc cũng nghe được lời nói của Lục Vân Dao, nàng đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt to ngập nước nhìn thẳng vào Lục Vân Dao.
"Nhân gia không phải là chịu chút tổn hại sao? Chủ nhân, ngươi không thể lôi chuyện cũ với ta!" Đôi mắt to hàm chứa vẻ lên án đó, nhìn đến mức Lục Vân Dao cảm thấy trong lòng áy náy, nhưng thoáng chốc, lại thấy Tường Vân tràn đầy tự tin nắm chặt nắm tay nhỏ, hết sức nghiêm túc mở miệng nói: "Chủ nhân, ngươi phải tin tưởng ta, cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ khôi phục hào quang thần khí thuộc về ta!"
Vừa dứt lời, đáy mắt nàng lập tức bắn ra một luồng sáng mạnh mẽ. Đối mặt với sự tự tin mấy chục năm như một ngày của Tường Vân, Lục Vân Dao nghiêm mặt, không hề qua loa gật đầu, "Ân, ta tin tưởng ngươi có thể, cố lên!"
Vân Khinh Ca trầm mặc một lát, ánh mắt phức tạp đảo qua đảo lại giữa Lục Vân Dao và Tường Vân, sau một hồi lâu mới mở miệng dò hỏi, lần này đối tượng nàng dò hỏi không còn là Lục Vân Dao, mà là Tường Vân đang làm nũng ôm đùi nàng.
Nàng khẽ xoa đầu nhỏ của Tường Vân, giọng nói yếu ớt: "Tường Vân, ngươi còn nhớ ngươi đến Lăng Du giới như thế nào không?"
Hai tròng mắt Tường Vân hơi liếc, đáy mắt hiện ra một chút hài lòng, sau đó chính là lý trực khí tráng lắc đầu đáp: "Không nhớ rõ!"
"Vậy ngươi còn nhớ được cái gì?" Giọng nói Vân Khinh Ca vẫn yếu ớt như cũ, nhưng nếu nghe kỹ, lại có thể nghe ra ẩn hàm trong đó sự chờ mong cùng lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play