Lục Vân Dao khẽ chớp mắt, có chút do dự lên tiếng: "Nghe nói, là bởi vì một lời đồn có lẽ có?"
"Đúng vậy, chính là bởi vì một lời đồn..." Trong mắt gia chủ Tuyền gia rõ ràng lộ ra một tia ảm đạm.
Lục Vân Dao khẽ ho một tiếng, trên mặt không khỏi hiện lên chút xấu hổ. Nàng muốn mở miệng an ủi, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu. Nàng gượng cười một tiếng, quyết định làm một người lắng nghe ngoan ngoãn.
Nàng kiên quyết không thừa nhận là do mình không biết an ủi người khác, ngược lại, nàng cho rằng, lời an ủi dù có êm tai đến đâu cũng không thay đổi được gì. Rốt cuộc, Trì gia và Tuyền gia đều bị diệt tộc nhiều năm như vậy... Cho nên, lúc này tranh cãi miệng lưỡi thì có ý nghĩa gì?
Không có! Đúng vậy! Cho nên giờ khắc này, nàng vẫn là yên lặng nghe hai vị gia chủ nói những lời dông dài thì hơn!
Lục Vân Dao đã nghĩ như vậy, và cũng làm như vậy.
Hai đạo hư ảnh phía trên trầm mặc một lát, sắc mặt không hẹn mà cùng lộ ra vẻ khổ sở tràn đầy. Sau một hồi lâu, gia chủ Tuyền gia mới nghiêm nghị lắc đầu nói: "Kỳ thật nói đến, lời đồn kia cũng không tính là có lẽ có."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play