Càng khiến Lục Vân Dao dở khóc dở cười là, thằng nhãi này, đến cuối cùng, lại vẫn căm giận bất bình lẩm bẩm một câu: "Tại sao lại luôn có một vài gia hỏa không hiểu ra sao muốn cùng bản thần khí tranh giành chủ nhân chứ? ! Đúng thật là khiến bản thần khí rất không cao hứng!"
Lục Vân Dao: ". . ."
Nàng dở khóc dở cười, giơ tay nâng trán, sau đó lại đưa tay nắm chặt lấy tấm kim bài đang dựa vào vai trái của nàng, nhưng nào ngờ, ngay khi kim bài vừa rơi vào lòng bàn tay nàng, trước mắt không ngờ bỗng dưng lóe lên một trận ánh sáng chói mắt.
Kim quang chói lọi, sáng rực rỡ, khiến Lục Vân Dao vô thức nheo hai mắt lại, sau đó, đợi kim quang tan đi, khi cảnh vật trước mắt một lần nữa hiện rõ nơi đáy mắt Lục Vân Dao, chỉ là, khi nhìn rõ hình ảnh đập vào mắt, đồng tử nàng chính là đột nhiên co rụt lại, trong đó lại ẩn chứa vẻ khó tin: "Đây là. . ."
Giờ phút này, đập vào mắt Lục Vân Dao là một mặt bàn lớn được rèn đúc từ hoàng kim, trên bàn lớn thiết lập tầng tầng lớp lớp đài cơ, từ dưới đi lên, lần lượt còn có bài vị bằng hoàng kim lớn nhỏ không đều được bày biện.
Mà ở phía dưới cùng đài cơ, lại bày hai chiếc lư hương màu đỏ lớn cỡ bàn tay, trong đó có khói mù lượn quanh từ từ bay lên, cũng thấm đượm mùi đàn hương, Lục Vân Dao ngước mắt nhìn lại, không khỏi cảm thấy thập phần trang nghiêm.
Nếu như nói một màn trước mắt đã khiến Lục Vân Dao giật nảy cả mình, như vậy, đợi nàng nhìn chăm chú, thấy rõ những văn tự được viết bên trên các bài vị hoàng kim kia, chấn động trong lòng Lục Vân Dao liền có chút khó có thể dùng ngôn ngữ mà diễn tả ra được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play