Nhưng nếu nói rằng hang đá này ngoài cửa đá này ra không còn lối thoát nào khác, nàng lại cảm thấy không hoàn toàn là như vậy.
Về nguyên nhân trong đó...
Khục, nói ra có lẽ người khác không tin, nhưng trên thực tế, theo khi nàng bước vào hang đá này, trong đáy lòng nàng liền có một thanh âm kiên định nói với nàng rằng: "Sơn trọng thủy phục nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn!" (Núi sông trập trùng tưởng chừng như không có lối, không ngờ trong bóng liễu rậm rạp và hoa tươi lại hiện ra một thôn làng).
Ôm ý nghĩ như là bị mê hoặc này, Lục Vân Dao không khỏi kiên định không thay đổi mà cho rằng, hang đá này tuyệt đối còn có cửa ra vào khác! Hoặc có lẽ, hang đá này vốn dĩ còn có công dụng khác không muốn người khác biết!
Rốt cuộc, chủ nhân của thạch động này dù thế nào cũng sẽ không phải vì rảnh rỗi quá, mới chuyên môn xây dựng một hang đá hoàn toàn phong bế như thế này chứ? Chẳng lẽ chính là vì để cầm tù những người bên ngoài xông lầm vào đây như nàng sao? Nghĩ thế nào cũng không đáng tin cậy!
Lục Vân Dao mừng rỡ tự thuyết phục mình như vậy, nhưng ngay lúc này, lại nghe được trong thức hải truyền đến thanh âm non nớt của Tường Vân: "Nhưng mà chủ nhân, người ở Vô Dược tông trên núi tuyết cũng thiết lập một đạo phòng ngự an toàn tương tự như thế này mà!" Khi đó chủ nhân đâu có hiền lành như vậy! Nàng nhớ rõ ràng, khi đó chủ nhân chính là ôm ý nghĩ muốn vây khốn những kẻ vô danh xông lầm vào núi tuyết!
Bị vạch trần một cách bất ngờ như thế, làm cho Lục Vân Dao đang đầy mặt gió xuân không khỏi đen mặt, nàng hơi híp mắt, đáy mắt chợt lóe lên một tia hàn mang nguy hiểm nào đó, "Vậy sao? Ta lúc trước lại bất cận nhân tình như vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play