Nhìn thoáng qua A Cửu vẫn đang ăn đến cong cả lông mày, Mộc Niệm Cần chỉ cảm thấy một đàn quạ đen nối đuôi nhau bay vút qua trước trán nàng.
Chẳng lẽ nàng và A Cửu đang thưởng thức điểm tâm ở hai thế giới khác nhau sao?
Nghĩ vậy, Mộc Niệm Cần yếu ớt nhấp một ngụm trà, thôi vậy, nàng vẫn là uống ngụm trà cho đỡ nghẹn.
Nhưng mà, nước trà vừa vào miệng, nàng liền có ý muốn phun ngụm trà ra ngoài cho xong.
Lục Vân Dao thu hết phản ứng của hai người vào trong mắt, ngoài mặt nàng không biểu lộ bất kỳ cảm xúc gì, nhưng trong lòng lại không khỏi khẽ thở dài, xem ra phủ thành chủ này, thật sự là quá mức kham khổ.
Bất quá, khoảng cách từ lần nàng tìm hiểu bối cảnh Vô Hoa thành đã qua gần mười năm, mười năm qua đi, dường như cũng không hề cải thiện bất kỳ một tấc ngõ ngách nào của Vô Hoa thành.
Lục Vân Dao và Mộc Niệm Cần hai người đối với sự kham khổ của phủ thành chủ, thật sự là bất đắc dĩ, mà điều này, trong mắt tỳ nữ hầu hạ bên cạnh, chính là sự quê mùa chưa từng trải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT