Lục gia lâm thời chuẩn bị buổi tiệc hoan nghênh này, khách đến so với dự liệu của Lục Vân Dao còn sớm hơn một chút, không chỉ vậy, quy mô to lớn và số lượng người tham dự đông đảo cũng thực sự khiến nàng liên tục sợ hãi than thở.
Thế nhưng, dù vậy, Lục Đình Sâm, người luôn ở bên cạnh nàng, cũng không khỏi tiếc nuối thở dài một câu, "Vẫn còn quá đơn sơ."
Dứt lời, Vân Minh Tông, người cũng luôn ở bên cạnh Lục Vân Dao, liền không nhịn được lộ vẻ tán đồng gật đầu, "Xác thực là quá mức đơn sơ." Nói rồi, còn đau lòng nhìn về phía Lục Vân Dao nói, "Ủy khuất cho ngươi."
Lục Vân Dao liền vội vàng lắc đầu, "Không ủy khuất." Nàng thật sự không cảm thấy ủy khuất, hơn nữa, nàng cũng thật sự không cho rằng buổi tiệc lâm thời chuẩn bị này có bao nhiêu đơn sơ.
Nếu như thế này còn gọi là đơn sơ, vậy chỉ có thể nói, kiến thức của nàng quá nông cạn.
Có lẽ, giờ khắc này, nàng nên nịnh nọt tán thưởng một câu, quả không hổ là tiên giới, thủ bút quả nhiên không tầm thường?
Đúng lúc nàng đang miên man suy nghĩ, khóe mắt liếc nhìn lại vừa vặn thấy Vân Minh Tông hơi nhíu mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT