Lục Vân Dao vừa mới từ viện của Lục Vân Tiêu đi ra, trong nháy mắt liền đón gặp ngũ trưởng lão, người đang vội vàng nhưng lại ẩn ẩn lộ ra một chút lo lắng chào hỏi: "Thế nào? Hỏi ra là vì cái gì sao?"
Nghe vậy, mặt Lục Vân Dao thoáng chốc xuất hiện một vẻ kinh ngạc gần như không thể nhận ra, chỉ nghe nàng ho nhẹ một tiếng, lại đầy vẻ nghiêm túc báo cho ngũ trưởng lão: "Ngài yên tâm, không có chuyện gì."
Thanh âm nghe phảng phất tự mang theo vẻ nhẹ nhõm, trên mặt cũng treo nụ cười gãi đúng chỗ ngứa, nhưng ngũ trưởng lão lại cảm thấy mình lại nghe được vài phần thẫn thờ khó nói nên lời.
Hắn nhìn sâu vào mắt Lục Vân Dao, không biết vì cái gì, trong khoảnh khắc đó, một cỗ thất vọng nhè nhẹ phảng phất từ sâu trong nội tâm chậm rãi dâng lên, chỉ nghe hắn thở dài yếu ớt: "Con trẻ lớn rồi, tâm tư cũng nhiều a."
Lục Vân Dao nghe được trong lòng tất nhiên là lộp bộp một tiếng, mà khi nàng đối diện với ánh mắt của ngũ trưởng lão, không khó phát hiện đôi mắt trước nay luôn cơ trí của ngũ trưởng lão, giờ khắc này cũng trở nên đục ngầu rất nhiều, càng đáng nói hơn là, thanh âm của hắn nghe cũng giống như nhiễm một chút nặng nề, dù sao, nghe được trong lòng Lục Vân Dao thật không biết tư vị gì.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, ngũ trưởng lão mới vừa rồi cảm khái, tựa hồ có điểm quen tai, luôn cảm giác dường như đã từng nghe qua ở đâu.
Cũng không đợi nàng mở miệng nói chuyện, ngũ trưởng lão cũng không quay đầu lại rời đi, chợt nhìn, bóng lưng hắn tựa hồ còn có chút tang thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play