Lục Vân Dao cùng Lục Vân Tiêu nhìn nhau không nói gì, nói thật, bọn họ đã rất nhiều năm chưa từng cảm nhận được loại lúng túng khó hiểu này.
Cuối cùng, vẫn là Lục Vân Tiêu dưới ánh mắt ám chỉ điên cuồng của Lục Vân Dao, trước tiên hắng giọng một cái, chỉ nghe hắn bắt đầu nghiêm trang giải thích cho lục giác quái ý nghĩa đằng sau của "tên", "Nói đơn giản, chính là cách người khác gọi ngươi."
"A! Vậy ta đã hiểu." Lục giác quái lại gằn từng chữ đáp.
Lục Vân Tiêu vất vả lắm mới thở phào một hơi, xem như đã hiểu, không dễ dàng a! Nhưng mà, ngay sau đó, lại nghe nó nói, "Ngày thường mọi người đều thích gọi ta là lục giác, cho nên, đó chính là tên ta sao? Sao cảm giác có vẻ không được êm tai cho lắm?"
Lục Vân Tiêu nghe được lời này không khỏi lại lần nữa trầm mặc, khó lường, thế mà đều hiểu được muốn phân biệt tên hay hay không.
So sánh với nhau, Lục Vân Dao lại là nén cười nhịn đến lợi hại, bất quá, đối diện với đôi mắt hơi có chút ai oán của Lục Vân Tiêu, nàng liền nhanh chóng thu liễm ý cười nơi khóe miệng, cũng khô khan đáp một câu, "Vậy sao?"
"Ta lại cảm thấy lục giác rất êm tai, thông tục dễ hiểu, đọc lên nghe rất hay." Lục Vân Dao mặt đầy nghiêm túc mở miệng nói, vừa nói, còn không ngừng gật đầu, phảng phất là mượn hành động này để tăng cường sức thuyết phục trong lời nói của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT