Lục Đình Kha không ngờ Lục Vân Dao lại nói chuyện thẳng thắn đến vậy, nàng khẽ cười hai tiếng, phảng phất muốn dùng nụ cười đó che giấu sự xấu hổ của bản thân.
Nếu là trước kia, có lẽ nàng còn làm ra vẻ trưởng bối, nhưng hiện tại, chẳng phải là "ăn người miệng ngắn" sao, dù thế nào thì Lục Vân Dao cũng coi như đã gián tiếp giúp nàng "thấy lại ánh mặt trời", cho nên, nàng sao còn dám giữ ý sĩ diện?
Hừ, nếu thật sự làm như vậy, không nói đến Lục Vân Dao có cao hứng hay không, Lục Đình Sâm chắc chắn sẽ nhảy ra bảo vệ hậu bối, cũng phải thôi, một tiểu cô nương xinh đẹp đáng yêu như vậy, ai mà không thích chứ? Chỉ là tính tình có hơi không tốt.
.
.
Nhưng những lời này, Lục Đình Kha không dám nói ra, chỉ dám nhỏ giọng thầm thì trong lòng.
Lục gia lão tổ càng nhìn càng ghét bỏ Lục Đình Kha, hắn nhíu mày, lại lần nữa trừng mắt nhìn nàng một cái đầy tức giận, sau đó quay đầu, hòa ái dễ gần nói với Lục Vân Dao, "Đi bế quan đi, lão tổ đảm bảo, tuyệt đối không để người ngoài quấy rầy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT