Thiếu quyết đoán, đối với người tu tiên mà nói, có thể là điều tối kỵ!
Lục Vân Dao há miệng định lên tiếng nhắc nhở, nhưng lời nói đến khóe miệng lại bất giác nuốt trở vào.
Kỳ thực, Bộ Nghệ cũng không nói sai, dù sao nàng chỉ là người ngoài, mà Thủy Lam Sinh mới là phụ thân nương tựa lẫn nhau, sống nương tựa lẫn nhau với hắn! Bàn bạc tiền đồ với phụ thân, chẳng phải là chuyện bình thường nhất hay sao?
Lục Vân Dao yếu ớt thở dài trong đáy lòng, "Thôi được, các ngươi tự mình làm chủ là được, ta – người ngoài này, không nhúng tay vào nữa." Kẻo đến cuối cùng, người tốt không được báo đáp, còn rước họa vào thân.
Bộ Nghệ muốn nói lại thôi, hiển nhiên là không tán đồng lời của Lục Vân Dao cho lắm, nhưng Thủy Lam Sinh lại chợt cười lớn một tiếng, "Tiên tử quả nhiên rộng lượng!" Nói rồi, hắn lại sai Bộ Nghệ dập đầu với Lục Vân Dao, nói là để cảm kích nàng đã hào phóng tặng cho tẩy linh đan, sau đó vẫn giữ vẻ mặt hiên ngang cười nói, "Từ nay, coi như ân tình giữa chúng ta đã dứt."
Lục Vân Dao nheo mắt, mặc dù ngoài miệng không nói lời nào, nhưng trong lòng lại tự mình suy nghĩ, hay cho, đây là muốn qua cầu rút ván sao? Nàng xem ra, lại dễ dàng bị khinh khi đến vậy sao?
Chỉ thấy nàng giật giật khóe miệng, lại không khỏi yếu ớt hỏi một câu, "Chỉ một cái dập đầu mà đã muốn kết thúc nhân tình tẩy linh đan? Thủy Lam Sinh, ngươi thật biết tính toán!" Còn nữa, "Ta có nói khi nào, tẩy linh đan là tặng không đâu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT