Lục Vân Tiêu còn cho rằng chỉ cần khoác lên ẩn thân áo choàng thì bản thân sẽ an toàn 100%, nào ngờ, cẩn thận đến mấy cũng có lúc sơ suất, hắn lại bất cẩn để lộ khí tức của mình ngay trong thời khắc mấu chốt này.
Lần này thật tệ, đánh rắn động cỏ, bầu không khí vốn đã căng như dây đàn ở Thạch Đầu thành lập tức càng thêm khiếp người, hắn chỉ cần đặt mình vào vùng đất này đều có thể cảm nhận sâu sắc được cái lạnh thấu tận xương tủy.
Lại cúi đầu nhìn thoáng qua vết thương nhè nhẹ tỏa ra huyết khí bên ngực, hắn không khỏi nghiến răng kèn kẹt, suýt chút nữa! Chỉ thiếu một chút nữa thôi là hắn đã có thể phát hiện ra thân phận kẻ áo đen đã ra tay tương trợ Sở gia! Đáng tiếc! Thật là quá đáng tiếc!
Nghĩ vậy, trong lòng Lục Vân Tiêu không khỏi tràn đầy tiếc nuối, lần sau rất khó gặp được cơ hội tốt như vậy.
Hắn có chút không cam lòng, ngoái nhìn về phía Sở gia, trong lòng lại lần nữa tức giận, đúng lúc này, trên không Thạch Đầu thành bỗng nhiên vang lên một âm thanh chói tai nhức óc.
Nguyên nhân là, Lục Vân Tiêu tự tin có ẩn thân áo choàng trợ lực, một mình ban đêm dò xét Sở gia, nếu cuối cùng có thể toàn thân trở ra thì thôi, nhưng vấn đề là ở, Lục Vân Tiêu lại đúng lúc bị kẻ áo đen đến bàn bạc bắt tại trận, mặc dù sau đó may mắn trốn thoát, thế nhưng, vết thương tản ra huyết khí ở ngực kia, không ngừng lặp đi lặp lại nhắc nhở hắn về sự lỗ mãng và xúc động đêm qua.
Lúc này, trên không Thạch Đầu thành bỗng nhiên vang lên âm thanh kia, tự nhiên là để thông báo toàn thành truy nã Lục Vân Tiêu, kẻ tặc nhân ban đêm xông vào Sở gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play