Sau khi đưa tiễn Đồng Nhị, tam trưởng lão mới chậm rãi thu lại ánh mắt dò xét, chỉ thấy hắn liếc nhìn Lục Vân Dao nói, "Nói đi, vì sao lại nói dối?"
Nghe vậy, các trưởng lão còn lại kinh ngạc, sau đó lại toát ra vẻ giật mình "Quả nhiên là thế", nghĩ bụng! Nếu không lão tam sao lại nhanh chóng đáp ứng thỉnh cầu của Đồng Nhị như vậy, người khác không hiểu rõ, chẳng lẽ bọn họ còn không rõ ràng sao? Cử động vừa rồi của lão tam, nhìn như hòa khí dễ nói chuyện, kỳ thực là nôn nóng muốn tiễn khách.
Chỉ là, ánh mắt lưu chuyển, đã thấy Lục Vân Dao nháy mắt mấy cái, tựa như có chút vô tội nói, "Nói dối? Ta nói dối khi nào?" Thoạt nhìn, thật khiến người ta nhịn không được cho rằng tam trưởng lão đã nghĩ sai.
Tam trưởng lão mặt không đổi sắc, nhấc tay vê râu, giọng điệu nói chuyện lại tự mang thâm ý, "Thế sao? Vậy ngược lại là ta nhìn lầm." Mới là lạ! Tiểu nha đầu này vừa rồi rõ ràng đã chớp mắt ba lần! Có lẽ bản thân nàng không rõ, nhưng lão đầu tử đã nhìn nàng lớn lên như hắn lại biết, nha đầu này mỗi lần nói dối liền sẽ tự nhiên lộ ra phản ứng này.
Lại liên tưởng đến câu hỏi ngược lại đầy vô tội của Lục Vân Dao, tam trưởng lão không khỏi yếu ớt thở dài, "Con trẻ lớn, tâm tư cũng nhiều a!"
Lục Vân Dao: ".
.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT