Nghe xong Dược lão nói bóng gió cho thấy ý định đến, Lục Vân Dao không khỏi mỉm cười, bụng nghĩ ngài thăm dò lâu như vậy, chẳng phải là muốn đổi uẩn hồn thảo với nàng sao! Sao không nói thẳng ra? Nàng nào phải người tiểu khí như vậy.
Bất quá, việc Dược lão chỉ muốn uẩn hồn thảo ngược lại có hơi ngoài dự kiến của nàng, nàng còn cho rằng hắn sẽ hứng thú với bỉ ngạn hoa cùng vong tình thủy hơn, bằng không, trước đó nàng đã không phải buồn rầu như vậy – buồn rầu nên cự tuyệt hắn như thế nào.
Dù sao, bất luận là bỉ ngạn hoa hay là vong tình thủy, số lượng nàng sở hữu vốn đã không nhiều, hơn nữa, cho dù Dược lão cầm tới tay cũng chẳng làm nên chuyện gì, bởi vì hắn không có biện pháp gia tăng thời gian bảo quản, bất quá, đổi thành uẩn hồn thảo lại khác, hộp ngọc bình thường là đủ!
Thấy Dược lão chờ mong, trong mắt lại không khỏi lộ ra một tia thấp thỏm, khóe miệng Lục Vân Dao cong lên, nàng khẽ cười một tiếng, xem như nói ra hai chữ mà Dược lão mơ tưởng, "Có thể."
Nói xong, liền thấy lòng bàn tay vốn trống rỗng của nàng bỗng nhiên hiện ra một hộp ngọc tinh xảo.
Dược lão vui vẻ nhận lấy hộp ngọc, khi đó, hai tay hắn còn có chút run rẩy, cũng không biết là khẩn trương hay là kích động.
Mà khi hắn từ từ mở hộp ngọc ra, nhìn thấy bên trong đang yên bình nằm ba cây thảo dược, khóe miệng liền thỏa mãn cong lên, "Ngươi thật là chu đáo!" Hắn vốn nghĩ, có thể đổi được một cây đã nên hài lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT