"Mọi người... mọi người thả ta vào đi! Nhìn xem, mọi người nhìn kỹ một chút, ta là Thập Cửu đây, mọi người không nhận ra ta sao?" Con hỏa linh điểu tự xưng Thập Cửu này nhảy nhót trước mặt Lục Vân Dao và những người khác, khiến bọn họ không khỏi nhíu mày.
Càng khiến bọn họ chú ý là, "Ngươi gọi là Thập Cửu?" Lục Vân Dao không khỏi kinh ngạc nhìn nó, nghe không giống tên thật chút nào, trách sao trên đường đi con hỏa linh điểu này không chịu lộ ra tục danh của mình.
Lục Vân Dao cùng Mộc Thất Thất liếc nhau, trong mắt đều hiểu rõ, xem ra là do hỏa linh điểu này ngại ngùng.
Cưu Việt lúc này càng xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, tiến lên nắm lấy chùm lông vũ trên lưng Thập Cửu, cười nói, "Thập Cửu, thì ra ngươi tên là Thập Cửu à, haiz, mặc dù cái tên này có hơi quê mùa, nhưng yên tâm, ta sẽ không ghét bỏ ngươi."
Thập Cửu vốn đã sốt ruột vì bị từ chối ngoài cửa, lại nghe Cưu Việt nói vậy, lập tức xù lông, "Ngươi ghét bỏ ta? Ngươi dựa vào cái gì mà ghét bỏ ta?" Hơn nữa, cái tên này của nó có chỗ nào quê mùa? Rõ ràng là rất sinh động có được không? !
"Tên của ngươi mới quê mùa! Ta nói cho ngươi biết, ý nghĩa tên của ta rất thâm sâu!" Thập Cửu tức giận trừng Cưu Việt, lại nhịn không được lẩm bẩm một câu, "Quả nhiên là nhân tộc không có mắt!"
Những người đang vểnh tai muốn nghe ẩn ý đằng sau cái tên Thập Cửu nhất thời: ". . ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play