Không ai rõ ràng Lục Vân Dao rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì để tìm kiếm kim linh thạch cùng thổ linh thạch. Dù sao, vào ngày thứ hai sau khi Mộc Thất Thất xuất quan, Lục Vân Dao liền nói với bọn họ: "Ở đây không có, chúng ta đổi sang ngọn núi khác tiếp tục tìm."
Trong lòng Cưu Việt không phải là không nghi hoặc, có thể hắn càng hiểu rõ vô tri cũng là phúc. Hơn nữa, cho dù hắn có hỏi, liệu Lục Vân Dao có thật sự nói cho hắn biết? Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là không thể! Thay vì tự chuốc lấy nhục nhã, chi bằng làm một mỹ nam tử an tĩnh cho tự tại!
Hắn tùy ý đáp lại hai tiếng, càng thêm quyết tâm đi theo Lục Vân Dao. Chỉ là, sau khi ra khỏi sơn động, Lục Vân Dao và Mộc Thất Thất liền ném ánh mắt về phía Cưu Việt, "Dẫn đường?"
Khóe miệng Cưu Việt không khỏi co rút, có chút vô tội tỏ vẻ: "Ta không nhận biết đường đi cấm địa." Ai biết đây rốt cuộc là lần đầu tiên hay lần thứ hai hắn bước vào cấm địa? Dù sao, hắn không biết đường, đừng hy vọng vào hắn.
Lục Vân Dao vỗ trán, tầm mắt lại rơi xuống món đồ trang trí màu đen bên cạnh lọn tóc của Mộc Thất Thất. Ngước mắt nhìn lại, nó tương tự như nụ hoa, chỉ lớn bằng bàn tay đứa trẻ ba tuổi, có thể trong lòng nàng hiểu rõ, thứ này kỳ thật là do tảng đá lớn huyễn hóa mà thành.
Giống như tảng đá lớn đã nói trước kia, ai đến Cưu Vô lưu lại lực lượng chữa trị, người đó chính là chủ nhân mới của nó.
Sau khi Mộc Thất Thất bế quan kết thúc, quả thật đã khôi phục tu vi trước kia. Lại có lẽ là bởi vì tích lũy lâu ngày, nàng thậm chí còn nhờ vào lực lượng chữa trị, liên tiếp thăng cấp hai tiểu giai, trong nháy mắt khí chất của cả người đều thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT