Tàu cao tốc chao đảo di chuyển, Mộc Thất Thất đang hứng thú bừng bừng ghé vào phía trước tàu cao tốc nhìn xuống vùng đại địa mênh mông, cảnh sắc mặt đất tựa như hình ảnh ghi lại trong lưu ảnh thạch, nhanh chóng lướt qua trước mắt nàng.
Từng tiếng kinh hô không ngừng phát ra từ miệng nàng, khiến Lục Vân Dao thỉnh thoảng lại ném về phía nàng ánh mắt im lặng.
May mà ánh mắt này hết sức mờ mịt, lại thêm vào việc Mộc Thất Thất hiện tại tu vi gần như bằng không, cho nên, mãi đến khi tàu cao tốc sắp hạ xuống, Mộc Thất Thất vẫn chưa từng phát hiện ra một tia dị thường nào.
Sở dĩ Lục Vân Dao không nói nên lời, chủ yếu là cảm thấy Mộc Thất Thất với dáng vẻ gào to này có chút quá "đại kinh tiểu quái", đâu phải chưa từng ngồi tàu cao tốc, có cần thiết hay không?
Nhưng ngay sau đó, nàng lại nhịn không được nghĩ lại, thật sự là cần thiết, ai bảo Mộc Thất Thất hiện giờ chỉ có thể coi là một kẻ tu vi củi mục chứ?
Không có tu vi bàng thân, việc Mộc Thất Thất cưỡi mây đạp gió sẽ trở thành một hy vọng xa vời, mà hiện giờ có cơ hội ngồi trên tàu cao tốc, khi thì nhấc tay chạm đến đám mây, khi thì phóng tầm mắt nhìn rộng khắp đại địa, nàng tự nhiên cao hứng còn không kịp, nào còn tâm tư để ý đến chuyện khác.
Nói thật, khoảng thời gian ngồi tàu cao tốc này, quả thực chính là những ngày tháng vui vẻ nhất của nàng sau khi tu vi bị phế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play