"Mộc Thất Thất?" Hắn vô thức đọc lên cái tên này, Mộc Thất Thất nghe được thanh âm quen thuộc này liền cười một tiếng, "Đã lâu không gặp, Liên Dụ Tấn."
Vân Kha Nhai không nghĩ tới người còn sống, khóe miệng cười đến mức gần như co quắp, là nữ tử cũng tốt, Vân thị bọn họ lại có thêm một viên rau cải trắng tươi non mơn mởn, chỉ là rau cải trắng này, trông có chút yếu ớt.
Mà hắn sau khi nghe Mộc Thất Thất gọi Cưu Việt, thì vội vàng đứng ra đính chính, "Thất Thất chất nữ à, ngươi có chỗ không biết, Liên Dụ Tấn này là giả, hắn tên thật là Cưu Việt, là cửu vương tử của ma tộc." Nói xong thấp giọng nhấn mạnh, "Hắn không phải người tốt, ngươi nhớ phải cách xa hắn ra một chút."
Mộc Thất Thất đã lâu không cảm nhận được sự quan tâm của bề trên như vậy, trong lúc nhất thời có chút dở khóc dở cười, nhưng hảo ý của Vân Kha Nhai nàng xin nhận, "Ta biết, Vân bá phụ."
Rau cải trắng mới tới trông rất ngoan ngoãn, điều này khiến Vân Kha Nhai vui mừng không thôi, đồng thời cũng trong lúc lơ đãng kích phát thuộc tính thích con gái của hắn, đến mức khi Lục Vân Dao nói cho hắn biết, Mộc Thất Thất cũng không phải huyết mạch Vân thị, hắn còn đầy mặt khó có thể tin, còn lặp đi lặp lại lẩm bẩm, "Sao có thể không phải chứ? Ngươi nhìn xem đôi mắt to tròn trong veo này, lại nhìn khí chất lạnh nhạt này, rất có phong thái của tiên tổ các ngươi."
Đáng tiếc, sau khi được bạch tháp chứng thực, Mộc Thất Thất quả thật không phải người của Vân thị, điều này khiến Vân Kha Nhai có phần bị đả kích, haiz, thật vất vả mong được rau cải trắng, sao lại không phải của nhà hắn chứ?
Cưu Việt cũng không có phản bác lời của Vân Kha Nhai, bởi vì ngay cả chính hắn cũng cảm thấy mình không phải người tốt, ma tộc mà, trong xương cốt khẳng định đều là làm xằng làm bậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play