Lục Vân Dao quả thực chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
Nhưng không ngờ, những người nghe được lời này lại tự động "não bổ", tìm ra lý do giúp nàng!
Băng Khiết tiên tử ngẫm nghĩ, tự cho là đã hiểu, "A" một tiếng, rồi nhìn Liên Dụ Mạn nói: "Mười ngày sau, vừa vặn là ngày kết thúc Viêm Long đại hội."
Liên Dụ Mạn không hiểu rõ ngày kết thúc Viêm Long đại hội thì có liên quan gì đến việc mời đệ đệ nàng gặp mặt.
Nhưng nếu hỏi thẳng ra, thì lại thể hiện nàng rất vô tri, vì để che giấu sự thiếu hiểu biết của mình, nàng khẽ gật đầu cười nói: "Thì ra là thế." Nói xong, tỏ vẻ đã hiểu nhìn về phía Lục Vân Dao: "Vậy ta liền cung kính không bằng tuân mệnh."
Về phần đệ đệ, vì tránh Phó trưởng lão mà đặc biệt tìm cớ bế quan, có lẽ có thể tạm thời gác lại. Nếu thật sự có thể khiến Lục Vân Dao trở thành chỗ dựa mới cho hai tỷ đệ bọn họ, thì Phó trưởng lão cũng chỉ là chuyện đã qua.
Cùng lắm thì nói cho hắn biết, trọng âm phù kia cùng với những phù lục mới lạ khác đều là do đệ đệ trong lúc linh cảm bộc phát mà vẽ ra. Nhưng hết lần này tới lần khác, sau đó hắn không còn linh cảm bộc phát nữa, cho nên không thể vẽ ra được những phù lục như vậy, cũng không có gì lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play