Quả nhiên, sau khi Mộc Thất Thất uống hết toàn bộ ngưng thần đan, vẻ u sầu giữa hai hàng lông mày nàng liền dần dần tan biến.
Lục Vân Dao thấy vậy không khỏi âm thầm thở phào một hơi, nhưng ngay sau đó lại là một vòng lo lắng mới: "Hay là ta đi luyện chế thêm một ít ngưng thần đan? Không chừng đến lúc đó Mộc Thất Thất sẽ tỉnh lại?"
Tường Vân đang định mở miệng nói với nàng "Không cần phải, người rất nhanh sẽ tỉnh", nhưng nghĩ lại, như vậy cũng coi là tìm cho chủ nhân chút việc làm? Có việc để làm, nàng sẽ không tùy tiện suy nghĩ lung tung? Như thế, hình như cũng vẫn có thể xem là một chuyện tốt?
Cho nên, hắn ngầm hiểu ngậm miệng.
Nhưng ngay khi Lục Vân Dao sắp rời đi, Mộc Thất Thất đang nằm trên giường trúc lại chầm chậm mở mắt, trong nháy mắt nhìn thấy Lục Vân Dao còn không nhịn được nhắm mắt lại, hơn nữa còn thấp giọng lẩm bẩm: "Ta nhất định là xuất hiện ảo giác, không phải như thế nào lại gặp được Vân Dao?"
Một chữ "lại", khiến Lục Vân Dao lập tức cảm thấy vô hạn chua xót, nàng Mộc Thất Thất trong những năm tháng đã qua rốt cuộc đã trải qua những gì?
Nàng tiến lên nắm chặt tay Mộc Thất Thất, nhịn xuống nước mắt nơi đáy mắt, thấp giọng nói: "Mộc Thất Thất, là ta, thật sự là ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT