Tuy vậy, Lục Vân Dao lại chẳng hề cảm thấy vui vẻ chút nào. . . Khục, có lẽ vẫn có một chút, nhưng lúc này, nàng nhíu mày nhìn quanh, ánh mắt hứng thú dần nhạt đi, trước mắt rõ ràng không phải thời điểm tốt để tăng tu vi.
Càng đừng nói nàng mới tấn thăng phân thần trung kỳ không lâu, nếu lại lần nữa tấn cấp, nàng lo lắng căn cơ của mình có thể sẽ bất ổn.
Không còn cách nào khác, con đường tu tiên chính là như vậy, cần thiết mỗi một bước đều đi thật vững vàng, nếu không, có lẽ chỉ một sơ suất, bao năm cố gắng sẽ hóa thành nước chảy về đông, đến lúc đó, chẳng phải là vì nhỏ mà mất lớn?
Lục Vân Dao không nhịn được lắc đầu, nhưng thấy nàng hít sâu một hơi, thoáng chốc khí chất quanh thân bỗng nhiên thay đổi, đúng vậy, nàng cưỡng ép đem ý nghĩ muốn tấn thăng bức lui trở về.
Tấn thăng giam cầm có chút lơi lỏng, nàng thực sự rất vui, nhưng theo nàng thấy, không có gì quan trọng hơn việc tiến bước vững chắc, so với việc tham lam lợi ích nhất thời, chẳng bằng chú trọng tích tiểu thành đại, con đường tu tiên còn dài đằng đẵng, nàng nên phóng tầm mắt xa hơn một chút.
Đúng lúc nghe được tiếng lòng của chủ nhân nhà mình, Tiểu Bạch không khỏi im lặng đến cực điểm, nó sống mà như chết, đem thân thể đơn bạc của mình cuộn lại, rõ ràng một bộ "Tự bế", ôi trời ơi, vì cái gì qua nhiều năm như vậy, chủ nhân nhà hắn vẫn trước sau như một, ngây thơ như vậy?
Chẳng lẽ chủ nhân nhà hắn từ trước đến giờ không thể ý thức được chính mình khác thường sao? Nàng chính là người có số mệnh độc nhất vô nhị, đã là độc nhất, sao có thể dùng ánh mắt người thường mà phán đoán và xem xét? Những cái gọi là thường thức tu luyện kia, căn bản không thích hợp với nàng, có được không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play