“Em đang khóc à?”
Việt Xuân Hàn khẽ nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh dừng trên người Tô Chi.
Đôi mắt của Tô Chi thật sự rất đẹp, to tròn và trong veo như hạnh nhân, đuôi mắt hơi cong, vương một chút ửng hồng như hoa đào chớm nở. Hàng mi dày rậm, cong cong như chiếc chổi nhỏ, làm nổi bật cả khuôn mặt thanh tú.
Vì vừa làm việc ngoài đồng, khuôn mặt cô hơi đỏ lên, lấm tấm mồ hôi, ánh mắt cũng ánh lên những gợn sóng long lanh, phản chiếu ánh nắng như phủ một lớp sương mỏng. Nhìn thoáng qua, quả thật rất giống vừa mới khóc xong.
Nhất là khi Tô Chi ngước lên nhìn Việt Xuân Hàn, ánh mắt ấy như chứa cả một trời yếu đuối khiến tim người ta mềm nhũn. Gương mặt cô đỏ bừng vì nắng, tóc tai rối bời vì mồ hôi, vài vết thương loang lổ trên da càng khiến cô trông tội nghiệp đến nao lòng.
Tô Chi lau mồ hôi trên mặt, nhẹ giọng giải thích: “Em không khóc đâu, chỉ là bị nắng gắt quá nên hơi mệt.”
Ban đầu Việt Xuân Hàn tưởng cô đang trốn việc, vẻ mặt không khỏi nghiêm nghị. Nhưng lúc này đây, anh chỉ im lặng mím môi, ánh mắt có chút phức tạp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play