Tống Thành quả thực vô dụng, bản thân anh ta cũng biết, chẳng qua hồi trẻ dựa vào vẻ ngoài ưa nhìn, ông cụ nhà anh ta lại có công lao, sau này còn cưới được con gái của Tư lệnh.
Cho dù ông cụ đã qua đời, nhưng cuộc sống của anh ta vẫn rất sung túc.
Nhưng việc vô dụng, bản thân biết là một chuyện, bị người ta nói thẳng ra lại là chuyện khác, hơn nữa lại là con gái ruột của mình, từ nhỏ anh ta đã đặc biệt yêu thương con bé này, không ngờ lại là một đứa con gái vô ơn, bây giờ còn oán trách mình.
“Tao vô dụng cũng là ba mày, nhà họ Trần ai cũng giỏi giang, nhưng đó là nhà của mày sao? Mày còn quay về được nữa không?” Sau này dù là lấy chồng hay công việc cũng phải dựa vào người ba vô dụng này thôi.
Câu nói đó càng kích thích thêm cơn giận của Tống Kiều, cô ta ngẩng phắt đầu lên, hung hăng trừng mắt nhìn bố mình, đáy mắt đầy tơ máu giận dữ gầm lên: “Nơi đó chính là nhà của con, ông ngoại và cậu mợ đều ở đó, con lớn lên ở đại viện, con chính là người nhà họ Trần.”
Nói xong, cô ta lại đưa mắt nhìn Trần Tố: “Mẹ, ông ngoại của con chỉ có thể là Tư lệnh Trần.” Còn cái thứ nhà nông kia thì cô kiên quyết không nhận.
Nhìn dáng vẻ đau buồn của con gái, trong lòng Trần Tố càng thêm oán hận nhà họ Trần, cho dù có tráo đổi con của họ thì Kiều Kiều có lỗi gì chứ? Bọn họ lại có thể nhẫn tâm đến mức ngay cả Kiều Kiều cũng không nhận, thật quá nhẫn tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play