Phùng Mai Hoa vội vàng đem những lời vừa nghe được kể lại cho ông chồng nghe.
Trần Đại Dũng nghe xong lập tức bật dậy khỏi giường, đầu óc cũng không còn choáng váng nữa, đứng trong phòng đi qua đi lại, “Tốt, tốt lắm, năm đó đổi Tố Tố đi hưởng phúc quả nhiên là đổi đúng rồi, con bé này thật có hiếu…” Nói đến đây ông ta đột nhiên dừng lại, “Không đúng, sao Tố Tố biết chúng ta bị đứa con gái bất hiếu kia bắt nạt?”
Phùng Mai Hoa nói: “Ông đúng là uống đến hồ đồ rồi, Trần Vượng hôm qua không phải muốn lên thị trấn sao? Tôi đưa số điện thoại của Tố Tố cho nó, để nó gọi điện thoại cho Tố Tố.”
“… Bà đúng là đồ ngu ngốc, bà nói chuyện này cho Trần Vượng biết, đến lúc đó càng ngày càng nhiều người biết, thân phận của Tố Tố bị bại lộ thì phải làm sao?” Trần Đại Dũng nói xong nắm chặt tay, bà vợ ngốc nghếch này, bây giờ bị Vương Đại Hoa biết đã đủ nhức đầu rồi, bà ta còn muốn cả làng đều biết hay sao?
Phùng Mai Hoa lại không cho là vậy, hừ lạnh một tiếng: “Ông tưởng tôi không biết sao? Tôi không nói lý do thật sự cho Trần Vượng, tôi chỉ bảo nó gọi điện thoại cho Tố Tố, nói là chúng ta bị con nhỏ kia dẫn người đến bắt nạt.” Như vậy Tố Tố biết chuyện sẽ biết cách xử lý.
“Thằng cả xưa nay vẫn luôn răm rắp nghe lời chúng ta, mình nói gì nó nghe nấy, cũng chẳng hỏi han nhiều, tuyệt đối không xảy ra vấn đề gì, điểm này thì thằng ba không bằng, thằng ba lắm trò lắm.”
Nghe xong, sắc mặt Trần Đại Dũng mới tốt hơn chút, thằng cả đúng là óc gỗ, không nghĩ nhiều được: “Vậy làm sao để đảm bảo công an bắt người rồi sẽ không thả ra?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play