Trần Cảnh An nghe vậy lần đầu tiên không so đo với con trai, thậm chí sau khi lên xe còn ân cần nói: “A Luật, con ngủ một lát trên xe đi.”
Trần Luật lắc đầu: “Con không ngủ, con cũng không buồn ngủ, hơn nữa trời tối như vậy, con phải làm hoa tiêu cho Quân trưởng Trần chứ, đường từ thành phố về thôn Đại Hà không dễ đi đâu.”
Trần Cảnh An bất đắc dĩ lắc đầu mở cửa xe, cậu con trai này từ nhỏ đã không nghe lời, lại là con út nên thường thích làm nũng trước mặt ông bà nội, chỉ cần ông hơi nghiêm khắc một chút, cậu vội chạy sang nhà ông bà nội, sau này càng trực tiếp ở hẳn bên đó.
Lúc đó Trần Cảnh An đang bận rộn, cũng không quản con trai nhiều, chỉ khi nào cậu gây chuyện ở khu tập thể, ví dụ như dùng ná cao su bắn vỡ kính nhà người ta, đánh con nhà người ta, ông mới phải ra mặt giải quyết.
Trước đây yêu cầu của Trần Cảnh An đối với Trần Luật chỉ cần không phạm sai lầm về nguyên tắc là được, sau này có kém cỏi thế nào ông cũng chấp nhận.
Ai ngờ, cậu con trai này lại tự mình trưởng thành, âm thầm làm ra chuyện lớn như vậy.
Sau khi lên xe, Trần Cảnh An lần đầu tiên nghiêm túc nói với con trai với tư cách là một người cha: “A Luật, ba phải cảm ơn con, đã tìm được cô ruột, em gái của ba.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT