"Ban đầu tôi muốn chúng ta là người một nhà, mới đến bàn bạc với ông bà, xem ra không cần nữa, vậy tôi trực tiếp lên tỉnh thành tìm con gái nhà họ Trần." Nói rồi Vương Đại Hoa toan bước ra ngoài.
"Vương Đại Hoa mày dám, mày tin lão tử đánh chết mày không." Trần Đại Dũng cả đời ngang ngược, chưa từng bị ai nắm thóp như vậy, năm đó cái tên Tống Chiêu Huy kia không nể mặt ông ta thì thôi.
Còn bà Vương Đại Hoa, một người đàn bà vô dụng chỉ biết dựa dẫm vào nhà họ Trần, vậy mà dám cả gan uy hiếp ông ta.
"Chát..." Trần Đại Dũng còn chưa kịp động thủ, Phùng Mai Hoa đã tức giận tát thẳng vào mặt Vương Đại Hoa một cái.
Phùng Mai Hoa tát mạnh đến nỗi khiến nửa mặt Vương Đại Hoa lập tức sưng vù, mấy hôm trước bị cây gai cào rách mặt còn chưa khỏi, giờ lại thêm vết thương mới, trông bà ta thật thảm hại.
Không ngờ Vương Đại Hoa không những không sợ mà còn cười lạnh: “Được, nếu hai người đã bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa, bây giờ tôi sẽ đi tìm Uyển Trân, tôi tin Uyển Trân có lương tâm hơn hai người.”
"Tìm tôi làm gì?" Trần Uyển Trân vừa đưa con gái cùng Cố Khiếu Hành đến cổng nhà họ Trần thì nghe thấy Vương Đại Hoa muốn tìm mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT