Trong nhà còn có một cục cưng đang chờ được bú sữa, chắc chắn không thể ướt át như vậy mà ôm con, sợ lây lạnh cho con.
Vì vậy, hai người vừa về đến nhà đã thay quần áo, Cố Khiếu Hành thay ở phòng bên cạnh, còn Thẩm Ngưng Sơ thay ở phòng ngủ có lò than sưởi ấm.
Trần Uyển Trân thấy tóc tai con gái đều ướt hết, cũng đi theo, cầm khăn khô giúp lau tóc, tuy con gái đã làm mẹ rồi, nhưng trong mắt bà dù có lớn hơn nữa thì cũng là con gái của mình.
Đương nhiên một bên chăm sóc cũng phải một bên cằn nhằn hai câu: “Con xem con kìa, người lớn rồi mà còn chơi đến ướt hết cả người, để người ta nhìn thấy lại cười cho.”
Thẩm Ngưng Sơ nào có để ý người khác: “Anh Cố còn chơi đấy mẹ, sao không nói anh ấy.”
Trần Uyển Trân nghe con gái nói vậy liền trừng mắt nhìn cô một cái: “Còn nói nữa, không phải là nó chiều theo con thì nó có chơi mấy thứ này không?”
Thẩm Ngưng Sơ "hừ" một tiếng: "Vậy nên chồng con không nói gì, con mới mặc kệ người khác có cười hay không?" Nếu kết hôn rồi mà muốn chơi gì cũng bị tước đoạt, vậy thì không kết hôn nữa cho xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT