“Nếu tặng em một ngôi sao thì có vui không?” Cố Khiếu Hành hỏi.
Nghe vậy, Thẩm Ngưng Sơ bật cười, “Anh đừng có mà…” Sao có thể có người hái được sao chứ.
Cô còn chưa nói hết câu, Cố Khiếu Hành đã buông tay đang che mắt cô ra, theo động tác buông tay của anh, bàn tay còn lại đang nắm chặt cũng từ từ mở ra trước mặt Thẩm Ngưng Sơ.
Ngay sau đó, con đom đóm nhỏ trong lòng bàn tay anh vỗ cánh bay lên, rồi ánh sáng vàng ấm áp sáng lên, lướt qua trước mắt Thẩm Ngưng Sơ, bay về phía bụi lau sậy bên cạnh.
Lúc này cũng vừa đúng lúc đom đóm bay ra, lúc nãy còn tối om, trong nháy mắt đã được một mảng đom đóm chiếu sáng, cứ như đang thực sự đứng giữa dải ngân hà vậy.
Trong phút chốc, Thẩm Ngưng Sơ cảm giác như mắt mình cũng đang phát sáng, lúc này Cố Khiếu Hành dịu dàng lên tiếng: “Anh thấy em đã năm lần ra ban công ngắm sao, lần nào trông em cũng không vui lắm, hy vọng lần này sẽ khiến em vui.”
Thật ra bản thân Thẩm Ngưng Sơ cũng không phát hiện ra lúc mình ngắm sao thì biểu cảm có chút ngưng trọng, có lẽ là do thói quen từ nhỏ mà thành, không ngờ Cố Khiếu Hành đứng từ xa như vậy mà cũng nhận ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play