Nhưng bây giờ cô ta cũng không sợ Trần Luật nữa rồi, chú cả đã nói rồi, sau này cô ta là con của nhà họ Tống, là con gái của chú cả, nếu Trần Luật dám làm gì cô ta, chú cả chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Nghĩ vậy, Tống Kiều vô thức ưỡn ngực, kiêu ngạo nhìn chằm chằm Thẩm Ngưng Sơ đang đi tới.
Vạn Xuân Vân thấy vậy thì khịt mũi một tiếng, vô thức kéo cánh tay Thẩm Ngưng Sơ.
Thẩm Ngưng Sơ không để Tống Kiều vào mắt nên sẽ không chú ý đến cô ta, nếu không phải Vạn Xuân Vân ra hiệu thì cô sẽ không nhìn cô ta.
Vì vậy, khi nhìn thấy vẻ kiêu ngạo của Tống Kiều, cô thực sự có chút khó hiểu, vừa lúc đó một cơn gió thổi qua, một lọn tóc trước trán Tống Kiều bị thổi dựng lên, kết hợp với biểu cảm của cô ta, trông thật buồn cười, nhất thời không nhịn được mà bật cười.
Tống Kiều lập tức có cảm giác bị sỉ nhục, tức giận nói: “Thẩm Ngưng Sơ, cô cười nhạo tôi à?”
“Tôi cười nhạo cô cái gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play