Tất nhiên Tống Hoa thương xót đứa cháu gái ruột này cũng có thể hiểu được, dù sao cũng là người thân.
Nhưng cho dù sau này Tống Kiều có theo Tống Hoa thì đối với Thẩm Ngưng Sơ mà nói thì cô cũng không sao, không liên quan gì đến cô.
Vì vậy cô ta có giả vờ yếu đuối hay không thì cô cũng không quan tâm, dù sao chỉ cần Tống Kiều không nhảy nhót trước mặt cô thì cô không sao, nếu dám nhảy nhót trước mặt cô thì cô cũng không phải là người dễ bắt nạt.
Tống Kiều dưỡng thương ở nhà một tuần thì cũng trở lại trường, biết được cô ta trở lại trường thì Thẩm Ngưng Sơ cũng không có cảm giác gì nhưng Vạn Xuân Vân thì lại kích động, không có việc gì là lại đến ký túc xá lớp văn học, liên tục chạy đến hai ba ngày.
Mãi đến gần ngày phải nộp bản vẽ thiết kế cầu phụ thì cô ta mới không chạy đến lớp văn học nữa, ngược lại thì như sét đánh không động theo mọi người ở ký túc xá chuẩn bị bản vẽ thiết kế.
Bản vẽ thiết kế của Thẩm Ngưng Sơ đã gần hoàn thành, cô đứng dậy đi đến bên giường, xoa bóp đôi vai nhức mỏi, lại hoạt động một chút cơ thể, Đồng Gia Vân liếc nhìn chỗ ngồi của Thẩm Ngưng Sơ, phát hiện bản vẽ của cô đã gần hoàn thành: “Tiểu Sơ, bản vẽ thiết kế của cậu đã vẽ xong rồi sao?”
Thẩm Ngưng Sơ gật đầu: “Gần xong rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT