Cô ta phải làm sao bây giờ? Bỗng nhiên nhìn thấy Hứa Phỉ bên cạnh, vừa rồi cô ta một câu cũng không nói, hơn nữa trước kia cô ta vốn dĩ là cháu gái ngoại của nhà họ Trần, trong nháy mắt cô ta lại có thêm tự tin.
“Anh ba, tuy rằng bây giờ tôi không còn là con cháu nhà họ Trần nữa, nhưng tôi đã làm cháu gái ngoại của ông mười tám năm, trong lòng tôi ông ấy mãi mãi là ông ngoại của tôi.”
Trần Luật lười nghe Tống Kiều nói nhảm: “Cảm ơn, không cần, cô nên nhớ kỹ là do ông bà ngoại cô đã đánh tráo cô với em gái tôi, các người mới có cơ hội chiếm giữ vị trí của em gái tôi và mẹ nó, chúng tôi vĩnh viễn sẽ không coi con của kẻ thù là người một nhà.”
Nói xong liền kéo Thẩm Ngưng Sơ ra sau lưng bảo vệ: “Tống Kiều, tôi cảnh cáo cô lần cuối, em gái tôi chỉ có Tiểu Sơ, để tôi nghe thấy cô mạo danh người nhà của chúng tôi thêm lần nữa, tôi sẽ không bỏ qua đâu.”
Trần Luật nói câu này rất lớn tiếng, cũng tương đương với việc phủ nhận toàn bộ lời nói của Tống Kiều trước mặt mọi người.
Quả nhiên, anh vừa dứt lời, sắc mặt của các bạn học xung quanh đều vô cùng đặc sắc, rốt cuộc là họ đã bỏ lỡ chuyện gì vậy? Chỉ trong vài câu nói ngắn ngủi, họ cũng có thể nghe ra được một số điều, đó chính là Tống Kiều căn bản không phải cháu gái ngoại của vị thủ trưởng kia.
Những người ban nãy còn vây quanh Tống Kiều nịnh nọt, giờ đây mặt mày tái mét như nuốt phải ruồi: “Tống Kiều, đùa bỡn chúng tôi vui lắm sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT