“Đó là điều đương nhiên.” Tống Cúc Phân hoàn toàn đồng ý về điểm này: “Nhưng vẫn phải ăn mặc đẹp một chút, mặc chiếc váy mới mà hôm đó A Luật đi cùng con mua, còn có đôi giày da cừu nữa, để cho bọn họ mở rộng tầm mắt, xem con gái nhà họ Trần chân chính phải như thế nào.” Chứ không phải cái loại nhà quê nhà lá gì đó.
Thẩm Ngưng Sơ trở về cũng đã được mấy ngày, mấy ngày nay cũng từ chỗ dì Tống biết được rất nhiều chuyện của Tống Kiều, biết được những năm qua Tống Kiều nhân lúc ông bà ngoại không có nhà đã bắt nạt dì Tống đến mức nào.
Trên tay dì Tống bây giờ còn có một vết sẹo mờ mờ, đó là do Tống Kiều làm đổ nồi canh nóng vào.
Lần đó hình như là do Tống Kiều không vui khi nghe dì Tống nói một câu con gái phải biết tự trọng, rõ ràng là dì Tống và bà ngoại đang nói chuyện bên ngoài, vậy mà cô ta lại cho rằng dì Tống đang mỉa mai mình, thấy dì Tống bưng canh đến liền cố ý hất đổ nồi, kết quả là nước sôi khiến mu bàn tay dì Tống phồng rộp một mảng lớn.
Lúc đó Tống Kiều vừa khóc vừa la, liên tục nói mình không cố ý, dì Tống cũng nghĩ dù sao cô ta cũng là đứa trẻ mình nhìn lớn lên, cũng không ngờ cô ta lại cố ý.
Kết quả là sau đó có một lần cô ta tức giận mắng dì Tống chỉ là một người giúp việc, thế là để lộ chuyện này, chuyện như vậy mà nói sau một khoảng thời gian thì không còn đáng tin nữa, dì Tống đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt.
Vì vậy, bây giờ chỉ cần có thể hơn Tống Kiều một chút, dì Tống đều rất vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT