Nói rồi bà còn thở dài tiếc nuối: “Đợi đến lúc có thể đeo thì cái thân già này còn sống được đến ngày đó hay không, chi bằng đưa cho Tiểu Sơ, nếu sau này thời thế thay đổi, cũng để món đồ này nhìn ngắm thế giới."
Hồ Đức Dung rất khéo ăn nói, một phen dùng chiêu bài tình cảm khiến người ta không biết nói gì.
Trần Quý Uyên tất nhiên cũng không để cháu gái mình chịu thiệt, ông nói: “Bà Hồ thương con bé mấy năm nay ở ngoài không được nhận quà mừng tuổi, quà sinh nhật, đã là tấm lòng của bà Hồ, Tiểu Sơ, cháu cũng không thể để bà Hồ thất vọng, nhận lấy đi." Ông khéo léo biến chiếc vòng ngọc quý giá thành quà bù đắp sinh nhật, khiến người ta không bắt bẻ được gì.
Có ông ngoại chống lưng, Thẩm Ngưng Sơ tự nhiên cũng không từ chối, nhận lấy chiếc vòng tay mà Hồ Đức Dung tặng.
Thời buổi này đeo chiếc vòng ngọc phỉ thúy như vậy quá mức phô trương, Thẩm Ngưng Sơ chắc chắn không thể đeo, hơn nữa thứ quý giá như vậy cũng không thể tùy tiện để lung tung, nên cô đành cầm chiếc vòng lên lầu trước.
Thấy cô nhóc rời đi, Thái Hạc Chương liền nhìn về phía cháu ngoại mình: “A Hành, hôm nay lúc về hai đứa có gặp Tống Kiều ở cổng không?”
Trần Quý Uyên vẫn chưa nghe nói chuyện này, nghe vậy liền hỏi Trần Luật: “A Luật, hai đứa gặp Trần Tố và Tống Kiều? Chúng nó không bắt nạt Tiểu Sơ chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play